Hành trình của đời người luôn là một cuộc trở về. Đôi lúc trên bước đường đời, những lúc mệt mỏi ta chỉ muốn trở về bên gia đình, bên những người ta luôn yêu thương ta. Cuộc sống xô bồ, bon chen đã làm ta quên mất vẫn có người hằng mong ngóng ta trở về. Những câu chuyện ấm lòng trong cơn đại dịch như đưa tôi lên chuyến tàu để trở về với chính thực tại tận căn của lòng người. Trong từng mẫu chuyện tôi bắt gặp được hình ảnh mình đâu đó, lúc mờ ảo nhưng có những lúc thật đậm nét.
Câu chuyện của các bạn trẻ lên đường cho chuyến thiện nguyện càng làm tôi thêm lửa nhiệt huyết, ngọn lửa bùng cháy trong tim. Người trẻ đã kết nối với nhau để cùng nhau thực hiện những nghĩa cử thật cao đẹp, ấm lòng người. Họ kết nối để trao gửi yêu thương.
Có một điều, mình biết, chính chúng ta sẽ có thể hóa thân mình thành ông Bụt hay Bà Tiên cho bất cứ ai trong cuộc đời này đang khánh kiệt sự sống. Đôi đũa phép cũng như đôi bàn tay. Và phép mầu chính là sự chia sẻ.
Từ những trĩu nặng của bi ai trầm luân này, mình tin chỉ cần chúng ta mở lòng, thương nhau mà sống, giúp nhau đi qua những quãng đời bão giông. Đóa "Hạnh An" từ tâm mình sẽ nở một màu "Thanh Lành" sáng rực rỡ nhất!
Thông tin tác giả: Giuse Trần Hoài Thế Vũ, Giáo xứ Song Mỹ, Giáo hạt Ninh Sơn, Giáo phận Nha Trang.
Link facebook: https://www.facebook.com/profile.php?id=100039756309965
Đường trơn trượt không làm cản trở được các bạn trẻ Lên đường...
Xuống dốc rồi....nhẹ nhàng quá.....!
Trở về thôi nào.....
Khoảnh khắc...
Nghỉ mệt xíu rồi đi tiếp....
Nghệ thuật quá chừng...
chúc tác giả thành
Chúc cuộc thi thành công tốt đẹp!
Những chuyến đi là những kỷ niệm đẹp, những khoảnh khắc thanh xuân đáng nhớ mà người trẻ lấy đó là hành trang bước vào đời. Chúc mừng tác giả!